Chương 1: Lễ trao giải.

Antifan Làm Ấm Giường Lữ Mộc Hy 15:40 13/12/2021
“Ly Ân, buổi trao giải sắp được tiến hành rồi, chúng ta mau chóng di chuyển đến khu vực khán đài thôi.”

“Em biết rồi.”

Ly Ân quay đầu nhìn nhân viên trang điểm đang mặt đỏ tai hồng đứng kế bên, cô nở nụ cười vô cùng tiêu chuẩn, gật đầu với cô nàng.

“Cám ơn nhé, vất vả cho cô rồi!”

“Không… không có gì ạ.”

Vị nhân viên trang điểm kia lắp bắp đáp lại, trong lòng cô nàng có vô vàn niềm vui sướng chạy vụt qua.

Trời ạ, Ly Ân ở ngoài đời còn đẹp hơn trong ảnh gấp mấy lần! Hơn nữa tính cách của cô còn cực kì cực kì tốt nữa! Sao trên đời lại có một người tuyệt vời đến như thế!

Cô nàng nhìn bóng lưng tuyệt đẹp của Ly Ân, tay liền mở điện thoại bấm theo dõi tài khoản của cô, được rồi, cô quả thật là người chết vì cái đẹp mà.

Ly Ân được Thẩm Yến kiểm tra lại trang phục cùng lớp make up một lần nữa, xác định rằng không có vấn đề gì, chị ta ngập ngừng một lúc, cuối cùng vẫn quyết định nói ra.

“Ly Ân, chị mới nghe được tin hôm nay ngoài Lý Lương Phàm được dự lễ trao giải này còn có Cố Đình Kha, em… em cố gắng giữ bình tĩnh một chút.”

Ánh mắt Ly Ân khi nghe ba chữ Lý Lương Phàm sáng lên, sau đó lại vì cái tên Cố Đình Kha mà tối lại, con ngươi đen nhánh như bừng lên hai ngọn lửa.

Thẩm Yến vô cùng đau đầu, cô xoa xoa trán, cảm thấy người này lại bắt đầu phát hỏa mất rồi, nhưng nếu không nói sớm, đợi đến lúc Ly Ân nhìn thấy Cố Đình Kha ở ghế ngồi bên cạnh, chị ta sợ rằng Ly Ân sẽ không kìm được mà quay sang đánh người mất!

“Tại sao hắn lại xuất hiện, chẳng phải chị nói hôm nay hắn có việc không đến được sao?”

“Giải thưởng lần này có thay đổi, nghe bảo rằng giải ca khúc của năm có thể trao lại cho Cố Đình Kha.”

“Chị nói sao?”

Ly Ân không thể tin mà trừng mắt với Thẩm Yến, trước khi tổ chức buổi lễ cô đã cho người thăm dò qua, ban tổ chức vốn đã đánh tiếng sớm rằng giải thưởng ca khúc của năm trao cho Lý Lương Phàm, sao bây giờ giải thưởng kia lại chạy sang người Cố Đình Kha rồi? Chuyện này làm sao có thể!

“Có thể em nghe phải tin giả rồi, dù sao ca khúc “Tiêu Nhi” của Cố Đình Kha đã ra mắt hơn sáu tháng mà vẫn đứng đầu nhiều bản xếp hạng, còn có nhiệt độ phổ biến cũng tăng chứ không giảm, so với “Tây An”, quả thực là nhỉnh hơn một chút.”

“Chẳng qua tên Cố Đình Kha kia đi con đường lưu lượng, còn Lý Lương Phàm chọn thực lực, so sánh như thế quá mức khập khiễng!”

Ly Ân biết rõ con đường thực lực không thể đấu lại doanh số so với lưu lượng, nhưng mà cô vẫn muốn điên tiết cả lên.

Lý Lương Phàm lại thua cố Đình Kha, còn điều gì đau đớn hơn!

Thẩm Yến nhìn khuôn mặt trầm xuống của Ly Ân, dịu dàng khuyên nhủ.

“Chị biết là em không thích Cố Đình Kha, nhưng cũng phải nói thật lần trao giải này là do những người có chuyên môn giám định, không liên quan đến doanh số hơn nữa còn cực kì công bằng, sẽ không có chuyện gian lận gì trong này, cho dù là Cố Đình Kha có khả năng bán album triệu bản gì đó thì cũng không ảnh hưởng đến lựa chọn cuối cùng của họ.”

“Cho nên Ly Ân à, em bình tĩnh một chút nhé, đừng để xảy ra những chuyện khó coi khác, nếu không ngày mai em và Cố Đình Kha lại cùng hội ngộ với nhau trên một trang bìa đấy.”

Ly Ân nhíu mày, e là không cần cô làm gì khác với Cố Đình Kha, chỉ cần hắn và cô ngồi cạnh nhau cũng có thể tạo ra vô số đề tài hot.

Cô không vui, chỉ miễn cưỡng đáp: “Được rồi, em sẽ cố gắng khắc chế bản thân.”

Thẩm Yến nghe được lời hứa kia, tảng đá trong lòng được thả xuống một chút.

Bên ngoài, đèn sân khấu cũng đã được bật sáng, Thẩm Yến nhanh chóng dẫn đường, đưa Ly Ân di chuyển đến khán đài.

Ánh đèn vừa vặn chiếu lên người Ly Ân, khuôn mặt cô đôi lúc lẫn phân nửa trong bóng tối, đến khi ánh mắt cô tìm được thân ảnh của Lý Lương Phàm ở một góc xa, khóe môi không khỏi cong lên, trong đó dường như chứa đựng dịu dàng.

Ly Ân chỉ nhìn Lý Lương Phàm một chút, sau đó lại ngượng ngùng dời mắt, cô di chuyển đến khu vực ngồi, đến khi phát hiện người bên cạnh mắt cô tối sầm lại, khóe môi đang cười kia cũng vội rút đi.

Người ngồi cạnh cô, không ai khác ngoài Cố Đình Kha.

Hôm nay hắn mang một thân tây trang màu đen, trên tay còn mang đồng hồ hàng triệu sang trọng. Hắn nghiêng đầu nhìn lên chỗ phát ra ánh sáng, nửa sườn mặt hiện ra đẹp như tạc tượng, đôi mắt một mí mang theo nét đào hoa hơi rũ xuống, nếu nhìn kĩ có thể thấy được một nốt lệ chí phía sau khóe mắt trái, tựa như nhân vật xé giấy từ tiểu thuyết bước ra ngoài, hoàn hảo đến không thực.

Cố Đình Kha nhận ra ánh mắt dò xét khác thường của Ly Ân, hắn bất chợt nghiêng đầu nhìn cô, sau đó mỉm cười, gật đầu xem như chào hỏi.

Ly Ân giống như không nhìn thấy, cô quay đầu né tránh. Bên tai cô vang lên tiếng nói cười vui vẻ.

“Cố Đình Kha, chào anh, dự án tiếp theo hy vọng được anh chỉ giáo nhiều hơn.”

“Cậu rất tốt rồi, đừng nói lời khách sáo như thế, chúng ta cùng nhau cố gắng.”

Cố Đình Kha vui vẻ đưa tay chào từng người, Ly Ân ngồi cạnh hắn nhíu mày, cô ghét nhất chính là cảm giác này, ngồi cạnh Cố Đình Kha thật giống như chịu cực hình mà!

Ly Ân là fan hâm mộ của Lý Lương Phàm, đồng thời là antifan chính hiệu của Cố Đình Kha, ngay từ lúc cô vừa bước chân vào giới giải trí này cô đã thẳng thừng tuyên bố bản thân không thích hắn. Về sau, khi cô một đêm thành danh, cho đến lúc có lượng fan nhiều hơn một chút, cô vẫn không thể thay đổi suy nghĩ của chính mình.

Có lẽ khi nhìn thấy Cố Đình Kha luôn thành công và hơn Lý Lương Phàm về mọi mặt, lòng ghen ghét cùng ganh tỵ kia của cô đã đã thấm thật sâu vào người. Đến lúc quay đầu nhìn lại, cô đã không thể đối xử với hắn như một người đồng nghiệp bình thường.

Hơn hết là cô còn vô tình biết được một góc bí mật đen tối mà Cố Đình Kha đang che giấu trước công chúng.

Một mặt bạo lực, thối nát đến thảm thương đang ẩn sâu vào con người này, hắn không muốn bất kì ai có thể nhìn thấu.

Đáng tiếc rằng bí mật ấy ba năm trước cô đã phát hiện ra hết thảy.

Cô vẫn nhớ rõ tình cảnh của mình lúc đó, máu và ánh mắt hung tợn của hắn khiến cảm xúc trong người cô xáo trộn, tựa như bị thủy triều vùi lấp.